Kỳ 2 – Án lệ thứ 49: Chúng tôi là một gia đình, hãy trả con lại cho tôi!

Nam Quỳnh (dịch)

Lời giới thiệu:

Dự án Rightsinfo do luật sư tranh tụng chuyên về nhân quyền Adam Wagner thành lập ngày 22 tháng 04 năm 2015 với mục đích truyền bá kiến thức về nhân quyền tại Anh.

Loạt bài 50 Án Lệ Nhân Quyền Làm Thay Đổi Vương Quốc Anh là một trong những sản phẩm đặc sắc nhất của trang này.

Kỳ trước:

Kỳ 1 – Án lệ thứ 50: Mời lên máy bay nào, miễn Bạn không phải là người Di Gan!


Án lệ thứ 49: Chúng tôi là một gia đình, hãy trả con lại cho tôi!

Steven là một thanh niên 21 tuổi sống cùng cha anh, Mark. Steven bị bệnh tự kỷ (autism) suy giảm nặng khả năng học hỏi và luôn cần giúp đỡ đặc biệt từ lúc còn nhỏ.

Steven Neary và cha của anh – ông Mark, người đã đấu tranh yêu cầu chính quyền địa phương cho anh được về nhà. Nguồn: TheGuardian

Ông Mark nhận được nhiều trợ giúp từ chính quyền địa phương. Steven được đến một trung tâm chăm sóc vào ban ngày nơi các nhân viên chăm sóc xã hội cho cậu tập bơi. Cứ cách hai tuần, Steven ngủ lại trung tâm chăm sóc một lần. Steven luôn vui vẻ khi mọi thứ bình thường.

Dịp Giáng Sinh hàng năm thì lại không bình thường. Hồ bơi đóng cửa. Chương trình TV Steven thích không chiếu. Các nhân viên chăm sóc xã hội đi nghỉ lễ.

Giáng Sinh năm 2009 đặc biệt khó khăn cho Steven và cậu trở nên khó chịu hơn bình thường. Ông Mark đang bị cúm nên ông và những người chăm sóc cậu quyết định rằng cách tốt nhất là cho Steven vào một trung tâm chăm sóc của chính quyền địa phương ở tạm thời hai tuần.

Nhưng Steven bị biến thành tù nhân tại chỗ ở mới. Cậu muốn về nhà nhưng chính quyền địa phương từ chối vì họ cho rằng họ biết điều gì tốt nhất cho cậu.

Ông Mark phản đối nhiều lần nhưng chính quyền địa phương vẫn không xoay chuyển. Ông cũng nhiều lần hội họp với chính quyền địa phương nhưng vẫn không phá được bức tường ngăn cách ông và con trai.

Cuối cùng sau suốt một năm, một vị quan tòa trong một tòa chuyên trách chăm lo các vụ việc của người lớn có nhu cầu chăm sóc đặc biệt đã quyết định: “Vâng. Ông Mark đã đúng. Chính quyền địa phương không có quyền cầm tù con trai ông tại trung tâm chăm sóc. Ông có quyền tận hưởng cuộc sống gia đình với con trai mình trong chính ngôi nhà của mình.”

Án lệ này có ý nghĩa là các chính quyền địa phương từ đó phải trở nên rất cẩn thận, minh bạch và trung thực về cách chăm sóc giúp đỡ người có nhu cầu đặc biệt và các thành viên gia đình họ. Hệ thống tòa án giám sát các chính quyền địa phương rất cẩn thận.

Tuy nhiên, tổn thất gây ra vẫn còn đó. Cho đến bây giờ Steven vẫn hỏi bố khi nào chính quyền địa phương sẽ tới bắt cậu đi.

Câu chuyện nói trên chỉ là tóm gọn quyết định của Tòa. Bạn có thể đọc quyết định đó ở đây: THE LONDON BOROUGH OF HILLINGDON (Applicant) – and – STEVEN NEARY (by his litigation friend, the Official Solicitor) (First Respondent) – and – MARK NEARY (Second Respondent) – and – THE EQUALITY AND HUMAN RIGHTS COMMISSION

Nguồn:
We are family! Give me back my son

Kỳ tới: Án lệ thứ 48 – Bà ta nhảy xổ vào một đoàn tàu đang chạy. Bệnh viện đáng ra đã phải làm nhiều hơn thế.

Bạn đã đăng ký thành công!

Mừng bạn trở lại!

Bạn đã đăng ký thành công.

Vui lòng kiểm tra hộp thư để lấy link đăng nhập.

Thông tin thanh toán của bạn đã được cập nhật.

Thông tin thanh toán của bạn chưa được cập nhật.