Xã hội dân sự và phát triển quốc gia - Kỳ 1: Vốn xã hội
Từ lúc chính thức ngồi vào ghế tổng bí thư, ông Tô Lâm đã có một số diễn ngôn đưa
Không phải văn bản nào cũng có ràng buộc pháp lý.
Chuyến thăm chính thức của Chủ tịch nước Trung Quốc Tập Cận Bình tới Việt Nam tháng Mười Hai năm nay kết thúc với 36 văn bản được ký kết cùng một tuyên bố chung với chính quyền Việt Nam. [1]
Tuy con số có vẻ lớn, dưới góc độ của một người nghiên cứu công pháp quốc tế, người viết cho rằng chúng ta cần hiểu đúng bản chất pháp lý của các văn bản, cộng với nội dung thực tế của các văn bản này để hiểu phạm vi, mức độ và tính chất hợp tác của hai bên. Liệu có thay đổi hay biến động thật sự hay không?
***
Trong tổng cộng 36 văn bản đã ký kết, có 04 văn bản hợp tác có nội hàm giao lưu hoặc ở tầm địa phương mà xét theo nội dung sơ lược chỉ có tính giao lưu, đối thoại giữa các khu vực dân cư của hai quốc gia. Nói cách khác, có hay không chuyến thăm chính thức này thì việc hợp tác vẫn diễn ra bình thường.
Ngoài ra, xét theo tên gọi văn bản như “kế hoạch hành động”, “thỏa thuận triển khai”, chúng không tạo nên các nghĩa vụ pháp lý mới cho cả hai chính quyền Việt Nam và Trung Quốc. Dù nội dung các văn bản vẫn chưa được công bố, chúng ta có thể dự đoán rằng khả năng ảnh hưởng trên diện rộng của chúng đối với mối quan hệ hai nước là hạn chế.